avatar
Upside GM 👋
77,313 người theo dõi trên Twitter
Theo dõi
Upside is Vietnam’s largest community of long-term crypto investors — powered by @WeTheIvy, a Web3 Media Company. @TheIvyNFT is our official NFT collection
Bài đăng
avatar
Upside GM 👋
🌟 Internet không có CEO Những hệ thống không thuộc về ai thường bền và an toàn hơn những hệ thống do một công ty kiểm soát. Internet đã chứng minh điều này suốt hơn 50 năm qua. Gần đây, hàng nghìn người Mỹ phát hiện pin năng lượng mặt trời trong nhà họ bị tắt từ xa. Không phải hỏng, mà là bị một công ty nước ngoài khóa lại vì bên lắp đặt chưa trả tiền. Dù bạn đã mua và sở hữu thiết bị, bạn vẫn không thực sự kiểm soát nó. Điều này không chỉ xảy ra với pin mặt trời. Nó xảy ra với hầu hết phần mềm và thiết bị chúng ta dùng hằng ngày. Nông dân Mỹ sở hữu máy móc hàng trăm nghìn USD nhưng không thể tự sửa, phải chờ hãng cho phép. Một lỗi phần mềm duy nhất cũng có thể làm tê liệt cả thế giới, như sự cố khiến hàng triệu máy tính sập vào năm 2024. Vấn đề nằm ở chỗ: chúng ta đang xây dựng nền kinh tế trên các hệ thống đóng, nơi một bên duy nhất có quyền quyết định. Khi bạn dùng nền tảng của người khác, bạn tưởng mình là khách hàng, nhưng thực tế bạn bị phụ thuộc. 📍Vì sao internet lại khác? Internet không có CEO, không có công ty chủ quản, không có nút “tắt toàn hệ thống”. Nếu một phần bị lỗi, dữ liệu sẽ tự động đi đường khác. Một dịch vụ sập thì dịch vụ khác vẫn chạy. Cốt lõi của internet là các chuẩn mở, ai cũng có thể dùng và xây dựng lên đó. Chính vì không ai sở hữu internet nên: - Không ai có thể tăng giá bạn - Không ai khóa bạn ra khỏi hệ thống - Không ai kiểm soát toàn bộ cuộc chơi Nhờ vậy, internet trở thành nền tảng cho hàng chục nghìn tỷ USD giá trị kinh tế. 📍Ngược lại, các nền tảng đóng đang “hút” giá trị Ngày nay, các công ty nền tảng đứng giữa bạn và mọi thứ số hóa: phần mềm, dữ liệu, giao dịch. Họ có thể tăng giá bất cứ lúc nào, và bạn vẫn phải trả vì chi phí rời bỏ quá cao. Doanh nghiệp ngày càng chi nhiều tiền hơn cho phần mềm, không phải vì phần mềm tốt hơn, mà vì họ không có lựa chọn khác. Hệ thống này không bị lỗi. Nó đang hoạt động đúng như cách nó được thiết kế: tạo ra sự phụ thuộc. 📍Có lựa chọn khác không? Có: hệ thống mở Phần mềm mã nguồn mở như Linux hay Git cho thấy một mô hình khác: không ai sở hữu, ai cũng có thể kiểm tra, sửa lỗi và tiếp tục dùng ngay cả khi một bên biến mất. Khi có lỗi, cả cộng đồng cùng thấy và cùng sửa. Không phải chờ “hãng xử lý”. Hệ thống mở có thể hỏng, nhưng nó hỏng công khai và được sửa nhanh. Hệ thống đóng thì hỏng trong bóng tối. 📍 Nhưng còn tà giá trị thì sao? Internet giải quyết tốt việc truyền thông tin, nhưng tiền và giá trị thì vẫn phải đi qua ngân hàng, công ty thẻ, tổ chức trung gian. Mọi giao dịch đều có thể bị chặn, bị đóng băng hoặc bị kiểm soát. Đây là lúc Ethereum trở nên quan trọng. Ethereum không phải công ty. Không có CEO. Không ai sở hữu. Nó là một giao thức mở cho phép chuyển giá trị, không chỉ thông tin. Không ai có thể “brick” tài sản của bạn hay khóa hệ thống lại theo ý mình. Cũng giống như internet, Ethereum tồn tại vì không ai kiểm soát nó. 📍Kết lại, rất đơn giản Chỉ có hai loại hạ tầng: - Một loại không ai sở hữu - Và một loại sở hữu bạn Internet đã chứng minh mô hình thứ nhất hiệu quả với thông tin. Ethereum đang thử làm điều tương tự với tiền bạc, tài sản và các thỏa thuận kinh tế. Và câu hỏi cuối cùng không phải là “công nghệ nào hay hơn”, mà là: bạn muốn xây dựng tương lai của mình trên hạ tầng không ai kiểm soát, hay trên hạ tầng có thể bị tắt bất cứ lúc nào? Theo James @Snapcrackle - Head of Ecosystem tại Ethereum Foundation twitter.com/gm_upside/status/2...
ETH
1.49%
avatar
Upside GM 👋
💎 Cơ hội nghìn tỷ USD của AI: Context Graphs là gì và vì sao quan trọng? Cơ hội nghìn tỷ USD lớn nhất của AI trong doanh nghiệp có thể không nằm ở việc làm cho mô hình ngày càng thông minh hơn, mà nằm ở việc lưu lại cách con người ra quyết định. Thế hệ phần mềm trước tạo ra giá trị khổng lồ bằng cách trở thành “hệ thống ghi nhận sự thật” — nơi lưu trữ dữ liệu chuẩn về khách hàng, nhân sự hay vận hành. Tuy nhiên, các hệ thống này chủ yếu chỉ ghi kết quả cuối cùng, chứ không ghi vì sao kết quả đó được chấp nhận. Khi các AI agent bắt đầu đi vào luồng công việc thực tế, giới hạn này bộc lộ rất rõ. Doanh nghiệp không thiếu dữ liệu, mà thiếu dấu vết của quyết định: vì sao thương vụ này được giảm giá sâu hơn quy định, vì sao ticket kia được ưu tiên xử lý, vì sao ngoại lệ lần này được duyệt nhưng lần khác thì không. Những câu trả lời đó thường nằm trong Slack, trong các cuộc gọi Zoom, tin nhắn riêng của lãnh đạo, hoặc trong trí nhớ của một vài nhân sự lâu năm — chứ không nằm trong bất kỳ hệ thống chính thức nào. Các quy định hay chính sách chỉ nói agent nên làm gì trong trường hợp chung. Nhưng thực tế vận hành luôn đầy ngoại lệ và tiền lệ. Con người đưa ra quyết định tốt không chỉ vì họ biết quy định, mà vì họ nhớ: “lần trước chúng ta đã xử lý thế nào trong tình huống tương tự”. Agent cũng vậy. Nếu không thể truy cập vào lịch sử các quyết định trước đó — ai phê duyệt, trong bối cảnh nào, ngoại lệ nào đã được chấp nhận — thì agent chỉ là một cỗ máy thực thi cứng nhắc, thiếu khả năng phán đoán. Khi agent được đặt trực tiếp vào luồng thực thi công việc, nó có thể ghi lại toàn bộ quá trình ra quyết định ngay tại thời điểm quyết định diễn ra: dữ liệu đầu vào đến từ những hệ thống nào, quy định nào được áp dụng, nhánh ngoại lệ nào được kích hoạt, ai phê duyệt và vì sao. Theo thời gian, những dấu vết này kết nối lại với nhau thành một bản đồ bối cảnh — một “ký ức sống” phản ánh cách doanh nghiệp thực sự vận hành. Nó không chỉ cho biết điều gì đã xảy ra, mà còn giải thích vì sao điều đó được phép xảy ra. Đây là thứ mà các hệ thống hiện tại rất khó xây dựng. CRM hay ERP chỉ lưu trạng thái hiện tại, không lưu bối cảnh tại thời điểm ra quyết định. Kho dữ liệu chỉ nhận thông tin sau khi mọi việc đã xong, khi lý do đã không còn. Muốn lưu lại dấu vết quyết định, hệ thống phải đứng đúng tại điểm quyết định được đưa ra, chứ không phải nhìn lại sau đó. Đây chính là lợi thế mang tính cấu trúc của các startup xây dựng lớp điều phối cho AI agent. Vì vậy, cơ hội lớn nhất có thể không nằm ở việc thay thế toàn bộ hệ thống cũ, mà ở sự xuất hiện của một hệ thống ghi nhận mới dành cho quyết định. Ban đầu, nó chỉ hỗ trợ tự động hóa với con người vẫn tham gia phê duyệt. Nhưng dần dần, nó trở thành nơi doanh nghiệp có thể tra cứu: “Vì sao chúng ta đã làm như vậy?”. Khi các dấu vết quyết định được tích lũy, tiền lệ trở nên tìm kiếm được, và tự động hóa có thể đi sâu hơn một cách an toàn và có kiểm soát. Cuối cùng, câu hỏi không phải là các hệ thống ghi nhận cũ có còn tồn tại hay không, mà là: nền tảng nghìn tỷ USD tiếp theo sẽ được xây bằng cách gắn AI vào dữ liệu cũ, hay bằng cách ghi lại cách con người ra quyết định để dữ liệu thực sự trở nên có thể hành động được. “Bản đồ bối cảnh” chính là nền móng cho hướng đi thứ hai. Theo Jaya Gupta @JayaGup10 - Doanh nhân & Partner của quỹ Foundation twitter.com/gm_upside/status/2...
loading indicator
Loading..